The group meets at the local running shoe store and then walks over to the park for a loop. When I joined I showed up in my power wheelchair. Sometimes I chaperoned people around the park and other times I would hang out with the service dogs. When I transitioned to a walker I was only able to make it to the park while other people did a loop. Then I would go out and back a quarter-mile and eventually I walked the short loop through the park. I could've walked further, but it would've taken so long the shoe store would've been closed by the time I was done. I didn't want people to get separated from their belongings that they left there. But I'm training for a marathon and wanted to walk more than just a couple of miles. I just happened to mention that I was going to do a loop of the park earlier in the day and then meet everyone at the shoe store. I didn't think volunteers would make themselves available to walk with me. I really didn't see that coming. I guess that was the ice for the lemonade.
Yesterday, I got two volunteers to chaperone me around the park before everyone else met. My son, who thought it would be a good opportunity to collect Pokémon things. And Larry, who just doesn't miss an opportunity to be a nice guy. Larry is not just a nice guy, Larry likes to run and Larry really likes to take pictures. Here is a link to Larry's Google + account. It's full of the pictures he's taken while running or of runners. As I type this Larry has 13,966,454 views, wow
So my son, his BFF, Larry and myself all met in front of my house at 4 PM yesterday. The sky looked a little gray but I figure I'd see which way the wind went. We made it only to the end of the block when one of those marvelous July thunderstorms rolled in. A quick look at our handheld computers told us the rain wasn't gonna last very long. Another check in 10 minutes and we knew we had clear skies for the rest of the day. But this screwed up our timing. Larry and I didn't have time to walk around the park and make it back to the shoe store at 6 PM for the rest of the group. So we figured we let my son lead us around in search of Pokémon and we would just had back when the time was right.
Here's what we saw as soon as we walked into the park.
Then Larry said something that actually surprised me. He told me he'd never been into the interior of Prospect Park before. He's been to the park hundreds of times, he probably ran over thousand miles there and took thousands of photographs. But he never ventured far from the main looping road.
I don't know who enjoyed it more: Larry, exploring the park or me sharing that moment with him
Larry had never seen the waterfall before
This was the first time he saw the front of The Boat House
Or the view of the pond from the Binnen Bridge.
Larry and I had run over the Meadowport and Endale arches hundreds of times. I had told him that Mr. Olmsted had a plan. When he built Prospect Park he made it so that if you stepped into the darkness under the arches that that was the best place to view his masterpiece.
It was nice to walk under them and tell Larry that this is where I went in my mind when I laid there paralyzed in that hospital bed.
I would just like to take this opportunity to thank James Stranahan for hiring Olmsted and Vaux to create Prospect Park. Also, my friend Nicoletta for starting a chapter of Achilles international in Brooklyn for me to share my Park with.
Then, of course, we circled back to the shoe store to meet up with the sugar for my lemonade.
I'm just wondering, in this picture can you tell who the athletes are and who the guides are? Can you think that one group is getting more out of this than another?
Câu chuyện bắt đầu khi một bán yêu Inu Yasha tấn công một ngôi làng để cướp viên ngọc Tứ Hồn (Shikon no Tama), một bảo bối có thể dùng để làm tăng sức mạnh của anh. Tuy nhiên, Kikyo, một nữ pháp sư (miko) kịp thời ngăn anh lại và dùng mũi tên thanh tẩy của cô phong ấn Inuyasha vào gốc cây cổ thụ thần thánh trong làng.
ReplyDeleteAnime Rakudai Kishi no Eiyuutan nói về Trong một thời gian và nơi mà một linh hồn người Viking có thể biến thành vũ khí, có những pháp sư thời hiện đại tên là Mage-Hiệp sĩ. Mặc dù Kurogane Ikki là một học sinh tại một cơ sở đào tạo Mage-Hiệp sĩ, anh ta không có tài năng đặc biệt về ma thuật và được gắn mác là Hiệp sĩ Thất bại Hiệp sĩ hay Một người xấu nhất. lặp lại một năm. Nhưng với sự xuất hiện của một người đứng đầu tổ chức mới, một quy tắc mới đã được tạo ra: các hiệp sĩ có khả năng tương thích, theo quyết định của hội đồng quản trị, phải chia sẻ phòng và tham gia luyện tập và huấn luyện cùng nhau trong suốt những năm học để nâng cao khả năng của họ tối đa Đó là một quy tắc để thực hiện phán quyết tuyệt đối của khả năng.
Tokyo Ravens kể về phép thuật Onmyoudou đã từng là một kỹ thuật mạnh mẽ được người Nhật sử dụng trong Thế chiến thứ hai để họ chiếm thế thượng phong và thiết lập quốc gia của họ như một lực lượng đáng gờm. Nhưng Nhật Bản đã nhanh chóng bị đánh bại sau khi onmyouji Yakou Tsuchimikado được tôn kính gây ra "Thảm họa tinh thần vĩ đại", một sự kiện gây tai họa cho đến tận ngày nay. Do hậu quả của sự cố này, Cơ quan Onmyou được thành lập để trừ tà cho những thảm họa tinh thần và chống lại những con quỷ sẽ tiến vào thế giới.
Nhân vật chính của Himegoto, Arikawa Hime, đang gặp rắc rối nghiêm trọng. Anh ta bị truy đuổi bởi những kẻ cho vay nặng lãi vì khoản nợ mà cha mẹ anh ta để lại. Đó là, cho đến khi hội đồng học sinh trường trung học Shimoshina bước vào để bảo lãnh cho anh ta ra ngoài. Những cô gái "tốt bụng" này giúp Hime bằng cách trả hết nợ và chấp nhận anh ta vào hội học sinh giáo viên là một cô gái xinh đẹp, đó là!